Thường sao ta lại biết
ăn,
Biết la biết khóc biết
lăn biết trèo?
Biết đi biết chạy biết
leo,
Biết thương rồi
ghét,biết theo bóng hồng?
Thường sao lại ước
thành công,
Lại sợ thất bại, lại
mong mãi giàu?
Thường sao lại cứ bệnh
đau,
Lại no lại đói, lại sầu
lại vui?
Thường sao mũi lại
lãng mùi,
Mắt mờ tai điếc, tay
đùi run run?
Thường sao chẳng trẻ
sức xung…
Tháng năm già yếu
rùng rùng ruổi dong?
Thường sao không mãi
trắng trong…
Vô tư nằm ngữa uống
giòng sữa thiêng???
Tạ Minh. Thái Bình,
10-01-2011.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét